Quán Gồi nép vòm hoa gạo đỏ,
Ào mưa cơn tháng ba - tôi - lính trẻ qua đường
Nghe lỏm bạn gọi em là Gái
Nhấp ngụm giếng đồi đã thắc thỏm mến thương
Trung châu xanh miền Thanh Thủy
Chạm Đà giang khúc quanh dòng cạn
Loáng ánh dao manh gọt trái mùa đầu
Mật dứa tươm ròng mỗi ngón thon thơm
Chuyến trót sang sông tiểu đội khóa đuôi,
Em tần ngần bình tĩnh nhé anh,
Phà quay đầu nước ngang chậm lắm
Thơm thảo bổ tư rồi chẳng lẽ để lại đây
Mây lãng đãng trắng soài bên Bất Bạt
Một hạt mưa rơi xuống tay gầy
Lời thủ thỉ, em nhắc thầm tôi thấm
Bến Trung Hà, anh ghé lại mai sau ?
Trút chiến y lần lữa nỗi nhau
Tôi nhớ dốc hoa nghiêng nức đỏ mùa mùa
Nhìn nắng quái rờn núi Vua ba đỉnh
Xuôi Cổ Đô, thuyền nhớ né chân cầu
Đường Ba Hai trạm dừng xe nộp phí
Em còn ở Trung Hà, tôi lấn bấn hỏi thăm
Xõa hoa râm soi phân vân sóng cũ
Nền sỏi xưa xoan chuối xùm xòa
Ai đó bảo em vào quân y tá
Trong giao tranh mất tích chiến trường K
Lại tồn nghi em theo chồng xuất ngoại
Bà chủ xưởng may tận nước Nga
Cũng có thể ngược ngàn nước đổ
Cô giáo “xóa mù” cắm bản Lai Châu
Hay ém danh lóc lăn Hà Nội
Giúp việc nhà người nuôi chồng nghiện qua cơn
Nắng trung châu ong óng vàng tuyệt dấu
Nước máy ro ro thay óc ách giếng đồi
Em... em đâu ?
Em gái ơi ngọt ngần hạt mưa phận số
Tôi tìm Trung Hà nhặt chiếc hoa màu môi tháng ba.
N.T.T.K