Tầng cẩu góc mền buông lơi đêm
Dốc hẹp sóng dồn nghe gió hú
Kìa đốm lửa sàn đám ngủ thăm
Vượn cái vin cành che xấu hổ
Sơn nữ men rừng tắm bãi trong
Nơi xưa cha tìm đất khẩn hoang
Đồn Tây một dạo ngạo phố Vàng
Sông Bứa hất bờm tung vó nước
Giặc chạy tua te trắng cờ hàng
Sông Bứa dữ dằn sông Bứa ơi
Lau bờ, dốc đứng nắng chơi vơi
Có một lều trang trên bến cũ
Hội thơ phố nhảy, rượu nghiêng trời
Đừng hỏi vì đâu sông Bứa chảy
Núi Ten thức dậy thoắt đổi màu
Quanh co dọc đời mình lau lách
Sương che Đèo Cón trắng phau phau
Sông Bứa người ơi biết nói chi
Củi trôi bờ lở buổi lũ về
Ai gọi trắng đêm bên dốc vắng
Thẹn thùng sông Bứa mảnh trăng si.
N.Đ.P