icon menu
,  
icon menu
Trang chủ
Tin Tức - Sự kiện icon right
Phú Thọ hôm nay
Văn hóa - Xã hội
Kinh tế - KHCN
Hoạt động Hội
Đất Tổ Vua Hùng icon right
Tích xưa cội nguồn
Phú Thọ trong dòng chảy văn hóa
Check-in Phú Thọ
Media icon right
PODCAST
Video
Thư viện ảnh
INFOGRAPHIC, MEGASTORY
Văn học icon right
Truyện, tiểu thuyết
Thơ
Văn học nước ngoài
VHNT các dân tộc thiểu số
Phê bình - Giới thiệu icon right
Nghiên cứu
Tiếng nói văn nghệ sỹ
Tác giả - Tác phẩm
Sáng tạo và cống hiến
Chuyện làng văn nghệ
Nghệ thuật icon right
Mỹ thuật
Nhiếp ảnh
Âm nhạc - Múa
Sân khấu
Bút ký văn học icon right
Sắc màu cố đô Văn Lang
Ẩm thực
Du lịch
Rực rỡ vùng cao
Văn nghệ cấp huyện icon right
Hoạt động
Tác giả, tác phẩm tiêu biểu
Tin Tức - Sự kiện
Phú Thọ hôm nay
Văn hóa - Xã hội
Kinh tế - KHCN
Hoạt động Hội
Đất Tổ Vua Hùng
Tích xưa cội nguồn
Phú Thọ trong dòng chảy văn hóa
Check-in Phú Thọ
Media
PODCAST
Video
Thư viện ảnh
INFOGRAPHIC, MEGASTORY
Văn học
Truyện, tiểu thuyết
Thơ
Văn học nước ngoài
VHNT các dân tộc thiểu số
Phê bình - Giới thiệu
Nghiên cứu
Tiếng nói văn nghệ sỹ
Tác giả - Tác phẩm
Sáng tạo và cống hiến
Chuyện làng văn nghệ
Nghệ thuật
Mỹ thuật
Nhiếp ảnh
Âm nhạc - Múa
Sân khấu
Bút ký văn học
Sắc màu cố đô Văn Lang
Ẩm thực
Du lịch
Rực rỡ vùng cao
Văn nghệ cấp huyện
Hoạt động
Tác giả, tác phẩm tiêu biểu
    1. Trang chủ
    2. Sân khấu
    Xóm trọ mùa Covid
    Nguyễn Việt Thắng | 30/09/2021 00:00
    In trang

    CÁC NHÂN VẬT: - Cường: Công nhân nhà máy - Bà Vấn: Chủ nhà trọ - Thoại: Công nhân nhà máy - Ông Đại: Chủ tịch Công đoàn nhà máy - Thu: Công nhân nhà máy - Hữu Dụng: Thanh niên đòi nợ Tại xóm trọ công nhân gần khu công nghiệp, tiếng loa phường thông báo tình hình dịch bệnh. Trong tiếng nhạc “Ghen Covi” Cường, Thoại đeo khẩu trang đi làm ca về, Thoại bỏ khẩu trang vui vẻ, khoan khoái.

    Các nhân vật:

    - Cường:hủ nhà trọ C- Bà Vấn: Công nhân nhà  máy             

    - Thoại:Chủ tịch Công đoàn nhà máy- Ông Đại: Công nhân nhà máy                

    - Thu: Thanh niên đòi nợ - Hữu Dụng:Công nhân nhà máy         

    Tại xóm trọ công nhân gần khu công nghiệp, tiếng loa phường thông báo tình hình dịch bệnh. Trong tiếng nhạc “Ghen Covi” Cường, Thoại đeo khẩu trang đi làm ca về, Thoại bỏ khẩu trang vui vẻ, khoan khoái.

    Thoại:Về đến nhà được bỏ khẩu trang thoải mái cả người, phải đeo khẩu trang cả buổi làm khó chịu quá anh Cường ạ! (Vươn vai)

    Cường: Kêu ca gì, qui định thì phải chấp hành, đang đại dịch Covid nhà máy vẫn cố gắng duy trì được việc làm cho công nhân là tốt rồi bố ạ!

    Thoại: Công nhận, em nghe nói do ảnh hưởng dịch bệnh, thất nghiệp trên thế giới tăng vùn vụt, thế mà nhiều nhà máy, xí nghiệp ở tỉnh mình vẫn vừa làm tốt phòng dịch, vừa tìm cách duy trì được việc làm cho người lao động!

    Cường: Cho nên anh em công nhân mình chấp hành phòng chống dịch theo qui định cũng là góp phần duy trì hoạt động của nhà máy, đúng không?(Cười)

    Thoại: Ái chà, đúng là giọng tổ trưởng gương mẫu, theo em mình tập thể dục một tí giữ sức khỏe phòng dịch, rồi đi nấu mì tôm ăn sáng anh thấy thế nào?

    Cường:(Cả hai tập thể dục theo điệu bài hát “Ghen Covi”) Nhất trí!

    Thoại: Anh Cường, suỵt, em nghe hình như có tiếng khóc..(Chợt dừng lại)

    Cường:(Thu bế con ra khóc tức tưởi) Thu ơi, Thu... có chuyện gì thế em? (lại gần gọi) Đúng rồi, tiếng khóc từ phòng mẹ con nhà Thu, không biết có chuyện gì thế nhỉ?

    Thu: Anh Cường, anh Thoại ơi chồng em... chồng em nó...

    Thoại: Chồng em nó làm sao? Nó lại đánh em à?

    Thu: Không đánh mà còn đau hơn đánh các anh ơi! Hu hu.

    Thoại: Ơ, thế là thế nào, không đánh mà đau hơn đánh, thế là bị nó gõ à?

    Cường: Em cứ bình tĩnh, nói rõ cho bọn anh nghe xem nào?

    Thu: Chồng em nó bỏ mẹ con em rồi các anh ơi!

    Thoại: Ôi dào, tưởng gì, cái loại vũ phu ấy, bỏ được là may!

    Cường: Thoại, đừng nói linh tinh... Thế, sao em biết chồng em bỏ đi?

    Thu:(đưa giấy cho Cường) Khi em mở ví lấy tiền đi mua sữa cho con thì không thấy tiền đâu, chỉ còn lại một mảnh giấy này trong ví

    Tiếng trong thư: Tôi đi đây, vì vay nợ nóng, dịch bệnh làm ăn khó khăn không có tiền trả, ở lại bọn tín dụng đen nó cho đầu gấu đánh chết, tôi phải đi lo lấy thân tôi, giấy ly hôn tôi ký rồi đấy, từ nay tôi với cô đường ai nấy đi! À, tiền còn trong ví tôi cầm đi đường đấy!

    Thoại: Thôi chết rồi, kiểu này là đem con bỏ nhà trọ rồi, đời em rách hơn tờ giấy nát rồi!

    Cường:Bộ Y tế đề nghị mọi người dân không ra khỏi nhà khi không thật cần thiết...) không liên lạc được... bài bạc, bỏ vợ con  trốn nợ... sao lại vô trách nhiệm đến thế không biết! (Rút điện thoại gọi nhưng không liên lạc được. Tiếng cài đặt trong điện thoại vang lên)

    Thu: Lúc muốn lấy em anh ta hứa này hứa nọ, sao em lại ngu ngốc đi tin anh ta để đến bây giờ, trời ơi là trời...!

    Cường: Thôi, khóc lóc cũng chẳng giải quyết được gì, trước mắt phải giữ sức khỏe mà lo cho con đã Thu ạ!

    Thoại: Anh Cường nói đúng đấy, rút kinh nghiệm, ở đời đừng có mà tin mấy thằng hứa hươu, hứa vượn! Các cụ dạy rồi, cả nể thì dễ...!

    Cường: Thôi thôi, người ta đang buồn cậu lại còn... Thu này, em cầm tạm ít tiền đi mua sữa cho con, mọi chuyện rồi từ từ tính em ạ!

    Thu: Anh Cường, em không nhận đâu, dịch bệnh mấy tháng nay, nhà máy làm việc cầm chừng, em biết mọi người  trong xóm trọ mình cũng đều khó khăn cả!

    Cường: Ừ, có khó khăn mới biết lòng bạn bè, để đứa bé đấy bọn anh trông cho, em cầm tiền mà đi mua sữa cho con đi!

    Thoại: anh chẳng có nhiều, thêm vào để mua bỉm cho con bé, em yên tâm, xã hội vẫn còn nhiều người tốt, bố nó tệ chứ bọn anh á, sống hơi bị đẹp anh Cường nhỉ!(lục túi),Ấy ấy, định bỏ tôi ngoài cuộc hả

    Thu:Các anh tốt với hai mẹ con em quá, mẹ con em xin cảm ơn!(xúc động)

    Cường: Cùng cảnh công nhân, đoàn viên công đoàn, giúp nhau là chuyện bình thường có gì mà em phải cảm ơn!

    Thoại: Ừ, có gì mà phải cảm ơn, chuyện nhỏ như con thỏ ấy mà!

    Cường: Nào sang các chú bế một lát để mẹ đi mua sữa nào!

    Thoại: Ơ kìa, các bác chứ, phải trên sơn bố nó chứ!

    Thu: (đưa con cho Cường đi ra)Vâng, các anh cho em gửi cháu một lát ạ!

    Thoại: Trông cũng không đến nỗi nào, sao vớ phải cái thằng chồng đểu thế anh nhỉ?(Thở dài)

    Cường:(vào) Ừ, chơi bời đẩy vợ con vào hoàn cảnh thế này thật không thể chấp nhận được! Thôi, cậu bế con bé để mình vào nấu bát mỳ tôm ăn sáng! Cẩn thận đấy, kẻo lọt tay bây giờ!

    Thoại: Ôi dào, cứ quan trọng hóa, ngồi xuống bế là xong chứ gì? Thế này có mà ngồi đến tối cũng chẳng... Úi giời, thôi chết rồi anh Cường ơi!

    Cường: Có chuyện gì thế?

    Thoại: Con bé tè hết vào quần em rồi!

    Cường: Thế mà ông làm toáng cả lên, lộc trời đấy!

    Thoại: Lộc cái con khỉ, em còn mỗi cái quần, vừa đi làm vừa đi chơi, tuần vừa rồi mưa suốt quần áo giặt đã khô đâu, thế có chết người ta không cơ chứ!

    Cường: Lo gì, đến chiều nó khắc khô, mà đang hạn chế đi lại, chơi bời đâu mà lo, ở nhà mặc quần đùi cũng được!

    Bà Vấn: Xóm trọ ra lấy rau, đậu miễn phí này. Ái chà, bố trẻ bế con khéo quá nhỉ?(vào)

    Thoại: Bế hộ hàng xóm, chứ bọn cháu đã có vợ đâu mà đã có con, rau ở đâu mà phát miễn phí cho khu trọ thế cô Vấn?

    Bà Vấn: Ấy ấy, Stốp, không đến gần, qui định phòng dịch, thông cảm! Đang mùa dịch bệnh hạn chế đi lại, nên cô tính đặt mua rau ăn hàng ngày hỗ trợ miễn phí cho anh em công nhân ở nhà trọ đỡ khó khăn, không biết có được không hả các cháu?

    Cường: Được quá đi chứ ạ, đúng lúc cháu cần rau để nấu mỳ tôm, cám ơn cô nhá!

    Bà Vấn: Khoan, trước khi lấy rau miễn phí phải ký vào bản cam kết này đã!

    Cường: Cam kết gì thế ạ?

    Bà Vấn: Cứ bình tĩnh, rồi khác biết!

    Thoại: À, cam kết dịch bệnh vẫn trả tiền thuê nhà trọ đúng hạn chứ gì! Cô yên tâm chúng cháu tuy là công nhân nghèo nhưng rất sòng phẳng!

    Cường: Vâng cô cứ yên tâm cô ạ!

    Bà Vấn: Ai bảo cam kết trả tiền nhà, các anh coi thường cô Vấn này quá đấy, tôi là người tính toán so đo thì liệu có mang rau, đậu miễn phí cho mọi người không? Đây, đọc đi!

    Thoại: Cam kết phòng dịch trong tình hình mới! Cháu xin lỗi, thế mà cháu cứ tưởng...(đọc)

    Bà Vấn: Tưởng cái đầu anh ấy... đây là cam kết phòng dịch bệnh trong tình hình mới theo chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ mà tổ chức Công đoàn nhà máy phối hợp với khu dân cư soạn ra, nghe tôi đọc đây! E hèm!

    Thoại: Do có tinh thần đoàn kết phòng chống dịch nên nước ta đã kiểm soát tốt dịch Covid-19, giãn cách xã hội sẽ được nới lỏng, để đảm bảo phòng dịch lâu dài và thực hiện mục tiêu kép hiệu quả!(giành lấy đọc). Cô, để cháu tinh mắt, tua cho nhanh

    Thoại: Mục tiêu kép là gì cô Vấn nhỉ?

    Bà Vấn: Là là... mày đọc tiếp đi xem là gì?

    Thoại: Vừa phòng chống dịch hiệu quả, vừa phát triển kinh tế! Dịch bệnh trên thế giới vẫn còn diễn biến phức tạp nên không được lơ là mất cảnh giác!

    Bà Vấn: Đấy, dịch bệnh vẫn còn phức tạp, không chủ quan được đâu nhá!

    Thoại: Mọi người tiếp tục duy trì thực hiện tốt 5K theo khuyến cáo của Bộ Y tế!

    Bà Vấn:(đọc thơ 5K) A, cái này thì cô thuộc lòng nhá! Cô còn đặt thành kiểu thơ Bút Tre cho dễ nhớ các cháu nghe xem có được không nhá

    Bọn giặc Covid

    Đã vào nước ta

    Lây nhiễm gần xa

    Rất là nguy hiểm.

    Mọi người nhắc nhở

    Thực hiện 5K

    Để cùng nước nhà

    Thắng giặc Covid.

     (ngâm nga)

    Khẩu trang mọi lúc mọi nơi

    Khử khuẩn phòng dịch đôi tay sẵn sàng

    Khoảng cách tiếp xúc không gần

    Không nên tụ tập đông người một nơi

    Khai báo y tế kịp thời

    5K thực hiện nơi nơi yên bình

    Cường: Ái chà, ai cũng như cô Vấn thuộc lòng 5K thế này thì giặc Covid chứ giặc nào đến đây cũng phải chào thua nhân dân Việt Nam sớm thôi ạ!

    Thu: Cháu... cháu chào cô ạ!

    Bà Vấn: A, may quá, Thu nó về đây rồi, mau lại đây ký đi để cô còn sang khu trọ bên kia!

    Thu: Cô ơi cô cho cháu đóng chậm tháng này một chút được không?... Cháu, cháu!

    Bà Vấn: Ơ kìa, khổ quá, ai đòi tiền mà chậm với chả nhanh, ký cam kết phòng chống dịch mà cũng khóc là thế nào?

    Thu: Chết, cháu xin lỗi, tại cháu tưởng...

    Bà Vấn: Lại tưởng... Nói để các anh chị biết, bây giờ cả xã hội đang lo phòng chống dịch, chuyện tiền bạc cứ từ từ, còn người thì còn của, hiểu chửa?

    Tất cả: Vâng ạ!

    Bà Vấn: (vào)Bây giờ tính mạng con người là trên hết, thực hiện cho nghiêm túc, không được lơ là chủ quan, hiểu chửa? Thôi, cô đi!

    Tất cả: Chúng cháu chào cô!

    Cường:(chạy vào) Ái chà, cô Vấn cũng có tinh thần chống dịch bệnh quyết liệt ra trò, thôi chết, nồi mỳ tôm!

    Thoại:(chỉ tay vào quần) Thu ơi, em bế con bé để anh đi hong cái này...!

    Thu: Ôi con bé này hư quá sao dám tè vào quần chú?(bật cười)

    Thoại:(ra) chẳng sao, vào hong một tí là khô ý mà! (cười) Ơ bác chứ, đây phải trên sơn bố nó chứ

    Thu: Cảm ơn các anh đã giúp đỡ mẹ con em!...(ôm con)

    Dụng:Thằng chồng nó bỏ vợ con trốn nợ, cơ hội tới rồi, đục nước béo cò, gái một con trông đến là ngon... E hèm, chào em Thu! Cho anh hỏi thằng  chồng em có nhà không?(xuất hiện vẻ gian giảo)

    Thu: Ơ, anh là... anh hỏi chồng em có việc gì thế ạ?(giật mình)

    Dụng: Anh là Hữu Dụng, đến tìm chồng em để đòi nợ đã quá hạn mà không trả, hôm nay anh đến đòi cả vốn lẫn lãi, em xem thu xếp trả hộ cho chồng em được không?(cười)

    Thu: Anh ta vay nợ lúc nào, ở đâu tôi không biết, sao tôi phải lo trả?

    Dụng: Ô kìa, sao nó bảo là vay để lo cho vợ con, thằng này tệ quá, nói thật, chẳng qua vì em anh mới cho nó vay chứ cái loại công nhân cờ bạc... à loại công nhân ham chơi bời như thằng chồng em thì còn lâu anh mới cho vay!

    Thu: Chồng tôi đã bỏ đi rồi, ở đây không còn ai vay mượn cờ bạc nữa đâu mà anh đến!

    Dụng: Cờ bạc không còn, nhưng vay mượn thì vẫn còn đấy, cô em quên là thằng chồng cô nó vẫn còn nợ một khoản tiền à?

    Thu: Chuyện các anh cho nhau vay lãi ngày để bài bạc không liên quan đến tôi, giờ anh ta trốn, anh đi tìm anh ta mà đòi!

    Dụng: Anh không cần biết, chồng vay thì vợ cũng phải gánh trách nhiệm! Không trả thì mấy thằng đàn em chúng nó đến hắt sơn tại nhà, lột đồ giữa đường! Em mà bị lột đồ cho cả thiên hạ xem giữa đường thì anh đây tiếc lắm, còn... đứa bé kháu khỉnh này bọn chúng cũng nghĩ ra nhiều trò lắm đấy!

    Thu: Tôi xin anh, bố nó nợ, các anh có đánh có chửi tôi chịu,  xin đừng làm gì ảnh hưởng tới con bé! Đấy, anh vào xem còn lấy được gì thì lấy!

    Dụng: Chồng bài bạc chơi bời thì trong nhà còn có cóc khô gì nữa, ngoại trừ, còn thứ có giá trị nếu em đồng ý anh sẽ... hị hị... trừ nợ cho!

    Thu: Anh nói gì tôi không hiểu?

    Dụng: Được, nói thẳng nhá, gái thì anh không thiếu, nhưng anh thích em, nên mỗi lần em đồng ý ngủ với anh, sẽ được trừ thẳng năm trăm khi nào hết thì thôi, rồi ra anh còn cho em mấy đồng để mua sữa cho con nữa. OK?

    Thu: Anh...!

    Dụng: Thôi, ngần ngừ gì nữa, đang mùa dịch bệnh làm ăn khó khăn, chồng lại bỏ trốn, em đồng ý là lợi cả đôi đường còn gì, vừa trả nợ được cho chồng, lại có tiền nuôi con! Đi, mình vào nhà trọ của em đi!

    Thu:(tát Dụng) Thằng khốn nạn!

    Cường: Có chuyện gì thế, anh kia, buông tay cô ấy ra! Thu, em có làm sao không?

    Dụng: Á, mấy thằng công nhân quèn lại thích thể hiện anh hùng hả? Xéo!

    Cường: Thu, anh ta định làm gì em thế?

    Thu:(quỳ xuống khóc) Hắn, hắn đòi ngủ với em để trừ nợ tiền bài bạc chồng em vay! Mẹ ơi, sao con khổ thế này!

    Cường: Trong lúc cả xã hội đang quan tâm chia sẻ với nhau thì anh lại lợi dụng hoàn cảnh gia đình người ta khó khăn để có ý đồ đen tối, tôi thấy anh xấu xa còn hơn cả loại vi rút Cô rô na!

    Thoại: Đúng, mà bây giờ người ta còn gọi là Covid-19 đấy!

    Dụng:(xông vào đánh Cường, Cường đánh lại và khóa được tay của Dụng) Được, tao là loại vi rút xấu xa, thì cho chúng mày biết nó cũng nguy hiểm thế nào!

    Cường: Mày đừng tưởng ở đâu cũng giở thói côn đồ, nên nhớ đừng bao giờ đụng vào những công nhân lao động chúng tao!

    Dụng: (Ông Đại, bà Vấn vào) Ối giời ơi, công nhân ở nhà trọ đánh dân các ông các bà ơi!

    Ông Đại: Thật đúng là vừa ăn cướp vừa la làng! Lôi cổ nó lên công an phường!

    Thoại: Chú Đại, Chủ tịch Công đoàn nhà máy!

    Ông Đại: Chú đang đi nắm bắt tình hình phòng chống dịch nơi ở của công nhân, nghe bà Vấn chủ nhà trọ gọi điện nên chú đến ngay! Loại côn đồ quấy rối này dứt khoát phải để cho pháp luật xử lý!

    Dụng: Ông cũng làm trong nhà máy nên ông bênh chúng nó, chứ làm gì có bằng chứng mà đòi giao Hữu Dụng này cho pháp luật! Tôi thách đấy!

    Bà Vấn: khu nhà trọ này tôi đã lắp camera an ninh, tất cả hành động của cậu đã được ghi lại rồi, kể cả việc cậu giật đứa bé trên tay cô Thu nữa, còn chối không hả?(Giơ điện thoại) Bằng chứng hả, đây, bằng chứng đây!

    Dụng: Bà, bà bảo sao, ở đây cũng lắp camera sao... Chết tôi rồi! Giời ơi Hữu Dụng thành vô dụng rồi!

    Thoại: Ha ha, mọi người ơi, vi rút nào thì cũng có cách điều trị,  giờ còn to mồm được nữa không hả anh vô Dụng?

    Ông Đại: Các cháu đã thực hiện rất tốt tinh thần đoàn kết, chia sẻ trong công nhân do công đoàn nhà máy phát động. Thu này, biết được hoàn cảnh khó khăn của mẹ con cháu, nên công đoàn nhà máy đã có chế độ hỗ trợ cho hai mẹ con cháu đấy!

    Thu: Cháu cảm ơn chú, cảm ơn nhà máy nhiều lắm ạ!

    Bà Vấn: Hưởng ứng hoạt động hỗ trợ khó khăn cho công nhân trong mùa dịch ngoài rau xanh với đậu miễn phí, cô Vấn sẽ giảm một nửa tiền nhà trọ cho tất cả mọi người, riêng mẹ con nhà Thu, cô sẽ không lấy tiền trọ ba tháng!

    Mọi người: Hoan hô cô Vấn!

    Ông Đại: Cảm ơn chị Vấn đã chia sẻ, đồng hành với anh em công nhân trong mùa dịch. Dịch bệnh còn có thể kéo dài, nhưng với truyền thống cần cù sáng tạo, tương thân tương ái, những công nhân sẽ cùng nhân dân cả nước vượt qua mọi khó khăn để chiến thắng dịch bệnh Covid-19, nhất định là như thế!

    (Nhạc kết thúc bằng bài hát “Việt Nam chiến thắng Cô rô na”).

                                                                Hết 

                                                                                

     N.V.T

    Chia sẻ
    TIN KHÁC
    img
    Mấy nhân vật lịch sử Đại Việt trong thơ Hà Nhậm Đại
    img
    Những trái thuỷ lôi
    img
    Xóm Hoè - nơi Bác dừng chân
    img
    Biển thiêng
    img
    Xứng với niềm tin
    img
    Nước ngọt ở Trường Sa
    img
    Công dân làng biển
    img
    Bóng ma trên đảo
    img
    Tình người Đất Tổ
    img
    Mẹ đến Trường Sa
    Xem thêm

    Hội nghị "Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh về gắn bó mật...

           Ngày 6/6/2025, Hội Liên hiệp VHNT Phú Thọ đã tổ chức buổi học tập chuyên đề năm 2025: Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh về...

    7 văn nghệ sĩ Phú Thọ đoạt giải Giải thưởng sáng tác, quảng bá tác phẩm văn học, nghệ thuật, báo...

    Đúng dịp kỷ niệm 135 ngày sinh nhật Bác Hồ kính yêu, tối 19/5/2025, tại Hà Nội, Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương tổ chức Lễ trao Giải thưởng sáng tác, quảng bá tác phẩm văn học, nghệ thuật, báo...

    Hội nghị toàn quốc quán triệt, triển khai thực hiện Nghị quyết số 66-NQ/TW và Nghị quyết số...

    Sáng 18/5/2025, tại Phòng họp Diên Hồng (Nhà Quốc hội), Bộ Chính trị, Ban Bí thư tổ chức Hội nghị toàn quốc quán triệt và triển khai thực hiện Nghị quyết số 66-NQ/TW, ngày 30-4-2025 của Bộ Chính trị...

    Hội thảo “50 năm Văn học Nghệ thuật Phú Thọ đồng hành cùng đất nước”

    Trải qua 50 năm xây dựng và trưởng thành, Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật (VHNT) Phú Thọ đã làm tốt chức năng tập hợp, bồi dưỡng, phát triển đội ngũ văn nghệ sĩ Phú Thọ ngày càng lớn mạnh. Dưới mái...
    CƠ QUAN NGÔN LUẬN CỦA HỘI LIÊN HIỆP VĂN HỌC NGHỆ THUẬT PHÚ THỌ
    Tổng biên tập: Nhà văn NGUYỄN THỊ HỒNG CHÍNH
    Mọi thông tin, sao chép, khai thác tổng hợp phải ghi rõ nguồn Tạp chí Văn nghệ Đất Tổ online và phải được Tạp chí cho phép bằng văn bản
    CHUYÊN MỤC
    Tin tức - sự kiện Phú Thọ hôm nay Văn hóa - xã hội Kinh tế - KHCN Hội Liên hiệp VHNT Tạp chí in Văn nghệ cấp huyện
    Đất Tổ Vua Hùng Media Văn học Phê bình - Giới thiệu Nghệ thuật Bút ký văn học Thông tin đơn vị, doanh nghiệp
    THÔNG TIN LIÊN HỆ
    Địa chỉ: Tạp chí Văn nghệ Đất Tổ Online
    Điện thoại: 0210.3811984; 3816945
    Email: tapchivannghedatto@gmail.com
    Giấy phép số 486/GP-BTTTT, ngày 10/10/2022 của Bộ Thông tin và Truyền thông về việc cho phép Tạp chí Văn nghệ Đất Tổ hoạt động 02 loại hình là: Tạp chí in và Tạp chí điện tử
    LIÊN HỆ QUẢNG CÁO
    Liên hệ quảng cáo:
    Thông tin liên hệ gửi bài cho Tạp chí

    Số lượt truy cập: