Có một con đường theo dọc dài đất nước
được đắp xây
bằng hàng vạn đôi tay
bằng lòng dũng cảm
bằng những trái tim thắp lửa
của những chàng trai cô gái
tuổi đôi mươi mười tám
Con đường xuyên rừng bạt núi
xuyên qua rừng già
nơi máu thịt hòa tan vào đất đá
còn cái tên ở lại làm mốc chỉ đường
Những mái tóc xanh
năm mươi năm sau vẫn còn xanh
những nụ cười tươi
năm mươi năm sau vẫn còn tươi
Giữa bom rơi đạn nổ
giữa ánh lửa xé trời
giữa khói mù vách núi
vẫn thấy bóng hình những chàng trai cô gái
ngày đêm
cất cao tiếng hát
về cánh đồng làng
nơi có dáng mẹ tảo tần hôm sớm
Con đường
đoàn quân đi trùng trùng thác đổ
nơi bắt đầu tiếng trẻ bi bô
nơi em thơ cắp sách đến trường
nơi có con sông quê ngàn đời xanh mát
Con đường ấy
con đường giải phóng quê hương
con đường mang tên Bác
Hồ Chí Minh.
T.Đ.N