Những năm tuổi đôi mươi tôi viết tâm thư bằng máu ra chiến trường đánh giặc. Rồi về viết sử cho Trung đoàn 4 pháo binh, Sư đoàn Đắk Tô - Binh đoàn Tây Nguyên. Những năm tháng vừa cầm súng vừa cầm bút, tôi viết về cuộc sống của người lính, viết về những khốc liệt, những gian khổ thời chiến.
Ngày trở về - với sự nâng đỡ của Hội Văn học nghệ thuật Vĩnh Phú trước đây và Hội Liên hiệp Văn học nghệ thuật tỉnh Phú Thọ cùng các Nhà xuất bản và bè bạn... tôi đã ra mắt bạn đọc hàng trăm trang viết, cùng 6 tập sách do các Nhà xuất bản ấn hành... Song tôi chưa bao giờ ngộ nhận đó là “sự nghiệp văn chương”.
Nói về thơ tôi “nghiêng bút chủ tâm nói về cái đẹp của đạo lý văn hóa”. Cũng như bao người cầm bút khác, thơ tôi viết về nhiều đề tài, nhiều thể loại và một phần như nhà thơ Hữu Thỉnh thức ngộ “Tôi làm thơ ghi lấy cuộc đời mình”.
Mùa xuân - Tết đến... gắn liền với sự ra đời của Đảng Cộng sản quang vinh thì những cảm xúc trong tôi như ngọn lửa chạm bức thăng hoa, ký ức lặng lẽ trở về: rưng rưng... ngấn lệ: “Đêm Tây Nguyên đêm khói súng mịt mù/ Trong hầm pháo con giơ tay tuyên thệ/ Chính ủy bên con - con bên đồng chí/ Rưng rưng... đứng dưới Đảng kỳ...”.
Với miền đất Tổ - mảnh đất đầy ơn nghĩa - càng viết, lòng tôi càng thấy như mắc nợ mảnh đất nuôi dưỡng tâm hồn tôi qua mấy mươi năm gắn bó: “Nhân ái thế! Lòng người nhân ái thế/ Khát vọng vô tư chẳng sắc màu/ Con lặng lẽ dâng đời những chùm xuân nho nhỏ/ Và nhận về những hoài bão - khát khao”.
Nhân Tết đến và mùa xuân về qua diễn đàn của Tạp chí Văn nghệ Đất Tổ - tôi kính chúc Ban biên tập cùng bạn đọc. Vui đón một mùa xuân hạnh phúc, với thật nhiều hứa hẹn”.
Đ.T