Từ Trường Sa anh viết gửi cho em
Người anh thân, anh thương... và nhớ
Biển màu xanh, bút mực vênh nét lửa
Tổ quốc vẹn tròn soi dáng đứng
nghiêng trăng
Em biết không, nơi chúng anh nằm
Thèm hương lúa, hương ngô, hút con đường
bụi đỏ
Thèm vạt cỏ, vụn rơm... bọ chó
Loang loáng chiều... thềm mắt ngó trông xa
Mong lắm em ơi... nhưng em đừng có ra
Đừng thăm anh, kẻo cánh hải âu sẽ mỏi
Ta thương nhau gửi gió từng câu nói
Hơi thở phương nào cũng chẳng khác
nhau đâu
Em đừng buồn, đừng vắt khoé mắt sâu
Con nhìn thấy nó cười cho đấy nhé
Và em ơi nếu như có thể
Ta gặp lại mình mơ lớp sóng đan nhau
Đừng khóc em ơi dẫu anh biết đêm thâu
Gió mùa đông, vờn trên bờ áo mỏng
Phập phồng phía anh mỗi khi chiều tắt nắng
Hãy ôm con, ta chung mắt con cười
Đừng khóc em ơi khi Tổ quốc ta vui
Xin giành nước mắt cho ngày gặp gỡ
Nơi chúng anh cùng dáng đi hơi thở
Tấm lưng trần làm cột mốc quê hương
Gửi cho em những nhớ cùng thương
Căn nhà mùa mưa em hoá thành hai nửa
Tấm liếp ơi đừng gọi trăng vào nữa
Để em vờn trên hoa sóng nơi anh
Biển còn xanh, đất nước ta mãi xanh
Anh viết cho em trên nền trời xứ sở
Nếu có thể em ơi lòng vợi đi nỗi nhớ
Có những dòng thư chẳng cập bến bao giờ
Muôn cánh hoa còn rịn máu dưới cờ
Nơi anh đứng, cứ mang mang hoa hồng hoa sữa
Đồng đội quen tên gọi nhau chung mùi nhớ
Khắc khoải... chòng chành... nét chữ... chẳng bơ vơ.
N.T.M
ảnh: Internet