(Ca cảnh chèo)
NHÂN VẬT:
Người ông: 75 tuổi cán bộ hưu địa phương
Anh Dậu: 25 tuổi Phó chủ tịch xã
Cô Nga: 22 tuổi Đội trưởng sản xuất, Tổ trưởng văn nghệ
Tốp nữ: Từ 6 - 8 người trong tổ văn nghệ.
MÀN MỞ
(Nhạc nền rộn rã điệu Sắp qua cầu)
cùng ra)Anh Dậu, cô Nga và Tốp nữ(
Anh Dậu:
- Này các bạn ơi!
Chương trình văn nghệ mừng đón nhận danh hiệu “Xã nông thôn mới”
Tiết mục của chúng ta được xếp tới…
Tốp nữ:
- Thứ mấy đấy anh?
Anh Dậu:
- Tới… tới thứ… đầu tiên
Tốp nữ:
- Hoan hô! Hoan hô!
Anh Dậu:
- Vậy nên ta tập lại bài “không thể nào quên”
- Múa cho dẻo, hát cho hay để kính dâng lên Bác!
Tốp nữ:
- Phải đấy! Phải đấy!
Cô Nga:
- Nào! Ta bắt đầu đi các bạn!
(Tốp nữ múa hát điệu “Sắp qua cầu”)
- Bao năm còn in dấu chân Bác
Ôi Bác! Bác Hồ đã về đây
Lời Bác vang mãi còn là còn vang
Bóng Bác cao lồng lộng in trên đồng làng
Qua bao xóm làng
Thắm thiết, ân tình Người để lại đây
Từng ruộng lúa, nương ngô, bao dòng sông, con suối
Muôn đời sau còn mãi dấu chân Bác nơi này!
- Qua bão dông sắc trời lại xanh trong
Dẫu khó khăn ý Đảng lòng dân hòa cùng
Chung một lòng
Đoàn kết một lòng như ý Bác hằng mong
Cả đời Bác hy sinh vì tự do Tổ quốc
Nay cháu con tiếp bước xây non nước mạnh giàu
Anh Dậu:
- Được! Được! Khá rồi đấy
Phần lời hát vậy coi là được
Nhưng phần múa phải tập thêm còn vài động tác chưa đều
Thôi! Ta giải lao rồi hãy tập tiếp theo
Bạn nào có chuyện về Bác Hồ ta kể để cùng nghe cái đã!
Cô Nga:
- Thưa đồng chí Phó chủ tịch xã
Chuyện về Bác Hồ chắc chúng em đây ít nhiều cũng được rõ
Đã như cơm ăn, nước uống hàng ngày
Cuộc vận động “Học tập và làm theo Người” đã mấy năm nay
Nhưng… làm cho được thì đâu phải là chuyện dễ
Anh Dậu:
- Đúng là như thế!
Làm theo Bác không phải là chuyện dễ
Nhưng đời muốn ấm no ta không thể không làm
Bác để lại cho dân ta cả đất nước, giang san
Công lao ấy trời biển nào sánh được
- Các bạn ạ!
Học tập Bác ta phải rèn luyện mình từ những điều nhỏ nhất
Mọi nghĩ suy, việc làm đều phải vì lợi ích của nhân dân
Những việc làm sai phải biết tự sửa mình
Đấy! Học tập Bác tuy lớn lao mà cũng lại là những việc làm bình dị...
Cô Nga: (Hát Sà mạc)
Quê Xoan, đất Tổ Vua Hùng
Người về hoa nở thơm lừng trời quê
Tốp nữ: (Hát Sa lệch chênh)
Được đón Bác về
Nhớ... bao lần được đón Bác về
Trẻ vui náo nức, già nghe ấm lòng
Tình thương chan chứa mặn nồng
Người dành trao lại đất Vua Hùng quê ta
Mà nay Bác đã đi xa!!!
Người ông: (Ra)
- Ờ... ờ... Giờ đây Người đã đi xa
Nhưng các cháu ơi!
Cứ nhìn non nước là ta thấy Người!
Tốp nữ:
- Chúng cháu chào ông ạ!
Người ông:
- Ờ ờ… Ông chào các cháu!
Ơ kìa! Ai như có cả đồng chí Dậu
Chắc thay mặt UB đến duyệt văn nghệ đấy à?
Anh Dậu:
- Dạ không! Cháu ra đây cũng là để tập hát ca…
Tốp nữ:
- Vì anh ấy giờ là đội viên văn nghệ của khu ta đấy ông ạ!
Người ông:
- Thế hả? Quý hóa quá!
Đúng như lời bàn tán của bà con làng xã
Có một kỹ sư, là đảng viên, cán bộ trẻ mới về
Chưa được bao lâu mà đã thông thạo việc nhà quê,
Năng nổ, nhiệt tình suốt đêm ngày cùng bà con gây dựng phong trào, chăm lo đồng ruộng
À… Anh Dậu nhỉ?
Anh Dậu:
- Dạ!
Người ông:
- Bác Hồ dạy cán bộ: là phải luôn năng động
Phải thấu hiểu lòng dân, phải tận tụy vì dân,
Phải biết lo toan sớm tối, xa gần
Làm cho dân ấm, dân no
Thế mới là người lãnh đạo, người đầy tớ trung thành của dân đó hử?
Anh Dậu:
- Dạ! Đúng như thế ạ!
Ông ơi! Lời Bác dạy học bao nhiêu cho đủ
Từ nếp nghĩ, việc làm đến cả giấc ngủ, miếng ăn
Người lúc nào cũng nghĩ đến đời sống của dân
Nhân đây… Chúng cháu muốn…
Người ông:
(Ngắt lời) Ông hiểu! Ông hiểu!
Muốn ông kể cho nghe chuyện Bác Hồ với nông dân đất Tổ? Đúng không nào?
Tốp nữ:
- Dạ! Đúng rồi đấy ạ!
Người ông:
- Các cháu ơi!
Mười ba chuyến Người về thăm Phú Thọ
Bác đã dành nhiều lần đến với ruộng lúa, đồng khoai
Bác thương người nông dân vất vả hôm mai
Quần quật quanh năm mà vẫn nghèo, vẫn đói.
Mỗi bước Người đi, mỗi lời Người nói
Sâu nặng ân tình trong tâm trí mỗi người dân
Qua bao năm rồi mà còn mãi vang ngân
Thổn thức trái tim người nông dân đất Tổ!
(Hát Chinh phụ)
- Qua bao năm rồi
Nay nhớ lại thời còn gian khó
Bác Hồ đã về, Bác về thăm quê ta
Mái tóc Bác bạc phơ, chân lội thăm bãi bờ
Lúa ngô còn ngẩn ngơ
Nhìn theo bóng Bác sững sờ!
- Năm 1961, Bác về thăm HTX Đồng Tâm
Đơn vị điển hình về nông nghiệp của tỉnh ta ngày đó
Bác khen bà con chịu thương, chịu khó
Đã đồng sức, đồng lòng, đáng tên gọi Đồng Tâm
Xây đã chắc nhớ phải đắp cho bền
Rút kinh nghiệm từ đây để Phú Thọ nhân lên thêm nhiều gương mặt mới.
Cô Nga:
(Hát sử)- Ngày Bác về:
Những triền đồi còn thơm mùi đất mới
Óng ánh những mầm chè còn đọng giọt sương mai
Bóng Bác cao lồng lộng giữa mây trời
Đi đón Bác cả dòng người cuốn theo như dòng nước ùa ra nơi biển lớn!
Người ông:
- Bác vui mừng thấy Đồng Tâm đã có nhiều cải tiến
Từ cung cách làm ăn đến lãnh đạo xã viên
Bà con phấn khởi dốc lòng đưa hợp tác đi lên
Đời sống khá mà còn biết thực hành tiết kiệm
Anh Dậu:
- Ông ơi! Cháu nghe dịp nào đấy Bác về tỉnh ta có chuyện…
Để Bác phải phàn nàn về một HTX ở huyện bên…
Người ông:
- Có! Có đấy! Không chỉ phàn nàn
Người đã thẳng thắn phê bình và không ngần ngại nêu tên
Trước cuộc mít tinh cả ba ngàn người nghe là những đại biểu của dân và cán bộ chủ chốt
Đại ý Người nói:
Đời thuở nhà ai
Vùng đất tốt mà lúa không vụ nào được tốt
Nguồn phân nhiều mà để ruộng cấy chay
Thiếu mạ, thiếu nước, thiếu phân…
Ruộng cấy còn lổn nhổn vẫng cày
Người còn chết huống hồ là cây lúa
- Các cháu ơi!
Về Phú Thọ Bác đã có nhiều điều chỉ bảo:
Làm việc gì cũng phải biết dựa vào sức dân
Khi Đảng với dân đã đồng sức, đồng tâm
Thì khó mấy ta cũng đi tới đích
- Ờ… cái HTX huyện bên mà Bác phê bình năm trước
Thì năm sau (chỉ một năm sau) lại đã được trên khen
Vì họ biết tiếp thu phê bình phấn đấu vươn lên
Đã trở thành một hợp tác điển hình tiên tiến…
Tốp nữ:
- Nghe ông kể chúng cháu càng thêm sáng
Về đức tính phân minh chính trực của Người
(Hát cách)
Bác lo bao việc trên đời
Mà sao vẫn rành rẽ chuyện người nhà nông
Hiểu sâu từng ngõ ngách chốn ruộng đồng!
Người ông:
- Năm 1962 Bác về thăm nhân dân xã Nam Tiến sự việc diễn ra không như dự kiến của địa phương
Này nhé:
Nơi đón tiếp Người trang trí ở hội trường,
Có ảnh Bác, băng zôn, cờ, hoa rực rỡ
Bình chọn đại biểu nhân dân tới dự
Cử người đọc diễn văn, phân công từng cán bộ
Báo cáo lên Người thành tích của địa phương…
Tốp nữ:
- Thật là chu đáo ông nhỉ?
Người ông
- Ờ ờ… Nhưng khi Bác tới nơi
Đã có hàng ngàn người dân đứng chật ních các ngả đường
Những tràng pháo tay vang trời, dậy đất
Cả dòng người cuốn theo sau chân Bác
Đến trụ sở Ủy ban, Người dừng lại giữa sân
Nói với đồng chí Bí thư Đảng ủy đứng gần:
“Bố trí để Bác nói chuyện với dân ở ngoài này cho rộng rãi”
Lãnh tụ - nhân dân chuyện trò thoải mái
Bác nhắc cán bộ không trả lời thay
Cần biết điều gì Bác hỏi bà con đây
Còn báo cáo của địa phương đưa cho Bác rồi sau Bác đọc.
Sau cuộc nói chuyện Bác liền đi thăm bốn gia đình: anh Ngẫu; anh Trường, ông Y; ông Thịnh
Đến nhà nào Người cũng gõ vào hòm đựng thóc lắng tai nghe
Ra đầu ngõ gặp chị Tư bưng rổ khoai nước vừa về
Bác đứng lại hỏi han và nhắc: Tận dụng đất mà trồng nhiều loại này rất có ích cho chăn nuôi phát triển
- Giờ phút chia tay biết bao lưu luyến
Sắp bước lên xe Người còn ngoảnh lại dặn thêm:
Phải chú ý đến phong trào: Giữ vệ sinh chung
Bác rất mừng vì thấy ở đây mắt bà già không kèm nhèm và trẻ con không có gân xanh, bụng ỏng
Cô Nga:
- Chao ôi! Bác là một ông tiên, vị thánh
Việc gì trên đời Người cũng rành rọt, tinh thông
Người ông:
- Bác nhắc nhở nông dân phải biết yêu quý đất trồng:
“Người tốt với đất thì đất tốt với lúa
Đất tốt với lúa thì lúa tốt với người”
Anh Dậu: (Hát Du xuân)
Thấm sâu từng ý, từng lời
Lời Người là để muôn đời làm theo
Xóa đi hết cảnh đói nghèo
Tốp nữ: (Hát đào liễu)
Đất ấm tình người
Bác ơi! Cháu con mãi mãi khắc ghi từng ý, từng lời
Đêm ngày gắng công chăm lo cho đất
Đất trả nghĩa đời bông trái tốt tươi
cho đời lộc biếc sinh sôi
Người ông:
- Năm 1964 Bác về Thanh Thủy
Thăm khu trồng cây của các cụ xã Đào Xá ven sông Đà
Đứng trên đỉnh gò Bạch Thạch phóng tầm mắt trông xa
Người nói: Nên mở rộng thành rừng
Rừng còn trẻ ta trồng xen dứa, xen rau và các loại cây ăn quả
- Biết được ý định của lãnh đạo xã:
Bố trí ba gia đình để Bác đến thăm
Người mỉm cười và nói lại rằng:
Các đồng chí cho Bác được “tự do”
Đến nơi nào, thăm ai Bác đã có kế hoạch trước
Người xuống đường xăm xăm rảo bước
Thăm khu vườn cánh kiến, đến lớp học vỡ lòng
Trò chuyện cùng bà con xóm Nụ, xóm Đông
Chụp chung ảnh với cụ Ngô Thai người có thành tích trồng cây và cũng là người cao tuổi nhất
Anh Dậu:
- Thật dễ hiểu ông nhỉ?
Một lãnh tụ gần dân, thương dân như Bác thì việc phải đi sâu đi sát với dân
Tìm hiểu hoàn cảnh thực tế hàng ngày là phải biết từ gốc rễ đến ngọn nguồn
Mới hiểu thấu lòng dân mà liệu bề lãnh đạo
Người ông:
- Đúng, đúng là như vậy!
Tốp nữ: (Hát Đường trường bắn thước)
- Ai đến thăm nơi này giờ đây
Đồi đá nơi đây nay đã thành rừng cây gỗ quý
Lũy tre xanh, xanh mượt mà ôm chặt khu rừng già
Đêm ngày gió hát chim ca
Đỉnh gò xưa nơi Bác đứng
Cây đa xanh vẫn tỏa bóng ngóng trông Người
Người ông:
- Các cháu ơi!
Biết kể sao cho đủ về Người
Người là tinh hoa cao quí nhất trên đời
Bóng hình Người còn mãi khắp muôn nơi
Lời dạy của Người sống muôn đời cùng con cháu
Anh Dậu:
- Học tập Bác chúng ta cùng phấn đấu
Vững bước đi lên theo dấu chân Người
Xây dựng xóm làng giàu đẹp, sáng tươi
Cho nước mạnh, dân giàu thỏa lòng Người mong ước
Cô Nga:
- Nào! Các bạn! Chúng ta cùng tập tiếp
Anh Dậu:
- Đúng rồi! Ta tập lại bài “Không thể nào quên”
Từ đất Tổ Vua Hùng con cháu rồng tiên
Dâng lên Bác kính yêu niềm vui sướng được đón nhận danh hiệu “xã nông thôn mới”
(Người ông, anh Dậucùng vỗ nhịp, tốp nữ múa hát điệu “Sắp qua cầu” Hát lại hai trổ đầu và hát tiếp trổ 3 để kết thúc)
- Thêm thắm tươi đất trời của ta
Bao tiếng ca da diết nhớ công ơn Người
Ơn trọn đời
Điệu “Sắp qua cầu” náo nức muôn nơi
Mừng làng xóm ấm no, vui dựng xây “Nông thôn mới”
Trọn niềm vui phơi phới vang khúc hát dâng Người.
Màn
N.B.N