icon menu
,  
icon menu
Trang chủ
Tin Tức - Sự kiện icon right
Phú Thọ hôm nay
Văn hóa - Xã hội
Kinh tế - KHCN
Hoạt động Hội
Đất Tổ Vua Hùng icon right
Tích xưa cội nguồn
Phú Thọ trong dòng chảy văn hóa
Check-in Phú Thọ
Media icon right
PODCAST
Video
Thư viện ảnh
INFOGRAPHIC, MEGASTORY
Văn học icon right
Truyện, tiểu thuyết
Thơ
Văn học nước ngoài
VHNT các dân tộc thiểu số
Phê bình - Giới thiệu icon right
Nghiên cứu
Tiếng nói văn nghệ sỹ
Tác giả - Tác phẩm
Sáng tạo và cống hiến
Chuyện làng văn nghệ
Nghệ thuật icon right
Mỹ thuật
Nhiếp ảnh
Âm nhạc - Múa
Sân khấu
Bút ký văn học icon right
Sắc màu cố đô Văn Lang
Ẩm thực
Du lịch
Rực rỡ vùng cao
Văn nghệ cấp huyện icon right
Hoạt động
Tác giả, tác phẩm tiêu biểu
Tin Tức - Sự kiện
Phú Thọ hôm nay
Văn hóa - Xã hội
Kinh tế - KHCN
Hoạt động Hội
Đất Tổ Vua Hùng
Tích xưa cội nguồn
Phú Thọ trong dòng chảy văn hóa
Check-in Phú Thọ
Media
PODCAST
Video
Thư viện ảnh
INFOGRAPHIC, MEGASTORY
Văn học
Truyện, tiểu thuyết
Thơ
Văn học nước ngoài
VHNT các dân tộc thiểu số
Phê bình - Giới thiệu
Nghiên cứu
Tiếng nói văn nghệ sỹ
Tác giả - Tác phẩm
Sáng tạo và cống hiến
Chuyện làng văn nghệ
Nghệ thuật
Mỹ thuật
Nhiếp ảnh
Âm nhạc - Múa
Sân khấu
Bút ký văn học
Sắc màu cố đô Văn Lang
Ẩm thực
Du lịch
Rực rỡ vùng cao
Văn nghệ cấp huyện
Hoạt động
Tác giả, tác phẩm tiêu biểu
    1. Trang chủ
    2. Truyện - tiểu thuyết
    Có một dòng sông đang trôi
    Truyện ngắn của Đinh Thuỳ Hương | 24/04/2024 09:49
    In trang

    ​Má! Con có người yêu rồi!”. Tin nhắn của Linh tới khi đêm đã khá muộn. Tôi bất ngờ đến ngây ra, tâm trạng cũng không hiểu như thế nào. Một lúc, tôi nhắn tin trả lời theo kiểu vô thưởng vô phạt: “Vớ vẩn. Thân chưa lo được yêu đương gì. Lo học đi”. Linh gửi lại hình mặt buồn. Rồi như dỗi, Linh trách: “Thậm chí má còn không thèm hỏi là ai?”. Đúng là tôi không hỏi dù lòng đang rất thắc mắc. Tôi cũng muốn biết người yêu của đứa con gái mười chín tuổi kia là ai lắm chứ? Nhưng ngập ngừng, ngập ngừng... rồi lại thôi.

    Mười một giờ đêm, Linh ấm ức: “Má vẫn không hỏi sao? Con không biết chia sẻ với ai hết. Con muốn nói với má rằng người yêu con cũng là một đứa con vừa ra trường của má”. Liền đó, Linh gửi hình. Tôi ngây người nhìn bức ảnh. Là cô học trò xinh xắn chung lớp cấp ba của Linh. Cảm xúc của tôi hỗn độn. “Nó chuẩn girl mà, sao lại rủ rê nó là thế nào...”. “Không, giới tính là thứ không thể rủ rê dễ dàng như thế. Má biết mà...”. Đêm đen kịt và tôi thở dài. Không gian như quánh lại. Dạy dỗ bọn nhỏ này mấy năm, những cung bậc tình cảm của tôi lên cao xuống thấp thất thường, những bất ngờ cũng thường xuyên đến, nhưng kể cả khi tôi không còn chủ nhiệm lớp bọn nhỏ nữa, thì mấy đứa với tôi vẫn tình nghĩa và yêu thương. Tiếng thạch sùng chắt lưỡi thả vào đêm những âm thanh như trêu ngươi. Tôi hé cửa ra ban công, một làn gió thổi tới mát rượi, đêm tĩnh lặng và bầu trời đầy sao. Thị trấn đang vào sâu trong giấc ngủ ngon lành. Chỉ còn lại tôi, mất ngủ không biết vì điều gì.

     

    Kí ức như một dòng chảy đột ngột bật ra trong trí nhớ của tôi. Tôi nhớ đêm liên hoan bên khu đô thị mới ven sông khi lớp Linh ăn mừng chiến thắng trong giải thể thao, văn nghệ của trường. Hôm đó, ăn xong chúng tôi ngồi dưới hàng cây ven sông đàn hát, trò chuyện say sưa khi nhìn theo dòng nước lấp lánh dưới sông đang xuôi về phía chân cầu. Linh nghe xong một bản ghi ta của một bạn nữ trong lớp, không hiểu sao em bật khóc thành tiếng chạy ra ngoài. Ngạc nhiên nữa, đứa bạn thân của Linh thì thào với tôi: “Bầm nói gì đó với nó đi, từ nãy nó cứ rấm rứt khóc, bọn con dỗ không được”. Bọn nhỏ, vẫn gọi tôi như vậy: lúc má, lúc bầm, lúc mẹ, có khi là cô... Tôi giơ tay ra hiệu cho bọn nhỏ tiếp tục cuộc vui, còn tôi đứng lên đi về phía Linh đang khóc.

    Ánh sáng mờ tỏ trên con đường ven sông hình như dễ trút bầu tâm sự hơn, vài người đi bộ ngược chiều nên không gian yên tĩnh. Tôi để cho cô bé khóc trên vai mình khá lâu, rồi dần dần nước mắt cũng cạn. “Sao má không hỏi?”. “Không, khóc được, thì nỗi buồn mới trút ra được. Còn khi con cần chia sẻ, tự con sẽ nói”. Linh nín hẳn. Câu chuyện bắt đầu bằng sự thẳng thắn đến kinh ngạc: “Má nhìn Nam Anh lớp mình đi. Nó như nào, thì con cũng như thế đấy”. Trái tim tôi hẫng đi, hệt như người bước hụt rơi xuống một cái hố sâu hút. Bàn tay tôi đang đặt trên vai Linh, hình như tôi đã bóp mạnh đến nỗi tôi cảm thấy dưới tay mình Linh khẽ cựa vì đau.

    Nam Anh là chàng trai cao hơn mét bảy, da trắng hồng như con gái, học rất giỏi ngoại ngữ. Và hàng ngày Nam Anh không sao giấu được khao khát điệu đà như con gái. Bộ móng tay giả trong ngăn bàn của em, tôi thu rất nhiều lần. Nhưng thu lại có, thu lại có, dù chỉ là để cậu ấy gắn vào trong vài phút ra chơi. Bộ móng tay  màu hồng đính đá, rất đẹp. Ngày mới vào lớp 10 được một tuần, cậu ấy đã chạy theo tôi ngoài hành lang lớp học: “Em có một điều muốn cầu xin cô”. Một khoảng lặng trôi ngang, tôi nhìn cậu học trò chờ đợi. “Từ khi vào học em đã không hề giấu giếm con người mình và chắc cô cũng nhận ra. Vì thế em xin cô buổi họp phụ huynh đầu năm, cô đừng nói gì về giới tính của em. Ba em chưa chấp nhận được điều này”. Cô bé lớp trưởng đi theo cũng năn nỉ: “Cô nhé, cô thương bạn ấy với. Bố bạn ấy rất nóng tính”. “Thế này nhé (tôi đặt tay lên vai Nam Anh chậm rãi) thường thì họp phụ huynh cô chỉ thông báo với bố mẹ về tình hình học tập và rèn luyện của các con ở trường, những vấn đề khác... thì không, chắc chắn không”. Nam Anh rú lên sung sướng, cậu nhảy một điệu mà tôi tin tất cả mọi đứa con gái trong lớp đều không thể dẻo bằng. Cô lớp trưởng nhỏ đưa tay lên thả một hình trái tim cho tôi. Tôi quay đi, lòng nặng trĩu. Nhiều lần, mẹ Nam Anh đã gọi điện cho tôi và khóc. Tôi hiểu nỗi lòng của người mẹ khi hàng ngày chứng kiến con trai mình lớn lên, trưởng thành trong hình hài nam giới mà lại không phải là con trai. Và tôi cũng thương cậu học trò đặc biệt ấy biết bao nhiêu.

    Giờ thì đến Linh. Trong lớp tôi chủ nhiệm, còn điều đặc biệt nào ở phía trước nữa? Nam Anh thì dứt khoát không bao giờ tham gia bất cứ hoạt động nào của con trai, suốt ngày cậu ấy dính lấy nhóm bạn nữ, nếu cô giáo có gay gắt, cậu ấy sẽ bày tỏ thẳng thắn: “Em không phải con trai”. Còn Linh, nếu em không tâm sự, tôi đã không thể nhận ra... Tôi hỏi Linh bằng giọng buồn buồn: “Liệu có phải vì xem phim ảnh, đọc truyện hay vì hâm mộ ai đó mà như vậy không Linh?”. “Không má, giới tính của con con biết từ nhỏ rồi. Có điều con không thể lộ liễu như bạn Anh. Vấn đề bây giờ là mẹ con đã phát hiện ra. Và... và... mẹ con mắng con nhiều lắm”. Linh lại nấc lên. “Bà ấy nói tao không có đứa con như mày...”.

    Tôi sốc. Tôi ôm lấy cô học trò nhỏ. Những người như em có lỗi gì đâu? Bản thân họ đã quá đau khổ và tổn thương rồi. “Em muốn đi xa, em không muốn ở cái nhà đó nữa”. Tôi sững sờ. Một người được ba mẹ yêu thương, tin tưởng, một đứa con hầu như không bao giờ nghe những lời mắng mỏ của mẹ, mà nghe những lời như vậy thì tôi hiểu cái cảm giác của em nó tồi tệ thế nào. Nam thì sao, nữ thì sao? Ai cũng đều là con người, cũng đều phải sống, phải học tập và lao động cống hiến. Xã hội ghi nhận họ ở những giá trị đích thực chứ đâu thể dựa vào giới tính để đánh giá. Tôi muốn hét lên với dòng sông đang trôi, tôi muốn ném vào nước cảm giác này, để ước gì ngày mai, sau một giấc ngủ dài, tất cả sẽ trở lại bình yên với những đứa trẻ chợt nhận ra mình thuộc về giới tính thứ ba.

    Đêm ấy tôi đã phải quát lên với cô học trò nhỏ, khi Linh liên tục trách móc mẹ: “Nếu cô là mẹ con, cô cũng không dễ chấp nhận được đâu. Cô là người ngoài mà khi biết còn sốc đến vậy thì mẹ con chấp nhận làm sao? Những hi vọng, tin tưởng về con mình bỗng dưng sụp đổ hết... những lời cay đắng mẹ con nói trong lúc tức giận tuyệt đối con không được chấp niệm. Trời ơi sao cứ vin vào lúc tức giận nhất để oán hờn ba mẹ?”. “Nhưng bà ấy nói không chấp nhận con”. Linh gào lên khiến tôi đang giọng: “Im ngay. Nếu là cô, biết đâu cô còn không kiểm soát được bằng mẹ? Vì sao à, vì vẫn nhiều người chưa thể cởi mở và dễ dàng chấp nhận giới tính thứ ba, con hiểu không?”. “Con thấy nhiều bạn nhìn Nam Anh lớp mình bằng ánh mắt khác, con buồn cho mình và bạn lắm...”.

    Câu chuyện của đêm hôm đó chậm buồn, như dòng sông đang uốn mình thật chậm qua khu đô thị mới đang xây dang dở. Câu chuyện trở thành một nốt lặng mà mỗi khi nhớ đến tôi lại thở dài. Cuộc đời, có ai muốn như vậy đâu.

    Linh sau đó trở nên trầm và bướng bỉnh hơn. Tôi đã phải lúc nặng, lúc nhẹ để vừa tìm hiểu vừa chia sẻ với cô bé cho đến tận khi mẹ Linh gọi điện để nói với tôi lời cám ơn trong nước mắt tôi mới tạm thở phào. Chị nói: “Nếu không có em, có lẽ chị mất con”. Tôi hiểu, là phụ huynh phát hiện con thuộc giới tính gì, đâu có dễ dàng gì.

    Ngày Linh chào tôi để đi học Đại học, hai cô trò ngồi quán nhỏ ven sông. “Sao hôm đó má lại mắng con?”. “Không mắng để khóc hết đêm à?”. “Ra vậy... nhưng không có má, đã không có con ngày hôm nay. Những ngày đó có lẽ là những ngày tệ nhất trong đời con”. “Thôi, cuộc đời mình mình sống, sống sao cho vui là được.  Còn hôm nay chỉ nói chuyện vui nhé”. Tôi cắt ngang vui vẻ. Mà phải vui chứ, Linh đã vượt qua những tổn thương, những ánh mắt khang khác của một vài bạn bè để nỗ lực và cuối cùng trên bảng vàng thành tích của những học sinh được vinh danh, Linh đã được gọi tên. “Sao cho đến tận giờ má vẫn không hỏi con tìm hiểu các trường Đại học trong Nam nhiều đến vậy, quyết tâm vậy mà rốt cuộc con lại học ngoài Hà Nội?”. “Con ở lại ngoài này là vì mẹ, đúng không?”. “Sao má biết...”. “Đừng cái gì cũng hỏi sao. Khi cô muốn biết, cô sẽ tìm cách. Cuộc đời có nhiều cái tại sao không thể trả lời được. Mình chấp nhận, đối diện và vươn lên mà toả sáng thôi”.

    Linh cười, nụ cười nhẹ nhõm và tươi tỉnh. Thực ra Linh không biết rằng, tôi còn biết nhiều hơn thế. Tôi biết Linh gác hết lại để thi Đại học ngoài Hà Nội vì một câu nói của mẹ: “Mẹ xin con đừng đi xa, mẹ chỉ có một đứa con gái thôi”. Cuối cùng Linh vẫn yêu mẹ mình hơn tất cả. Dù Linh biết nếu đi xa, Linh sẽ được ở một môi trường cởi mở hơn, bớt đi những dò xét, kì thị phi lí. “Học xong con sẽ tính sau má à”. Đương nhiên rồi, khi có nền tảng tri thức, con sẽ trở thành người tự chủ và tử tế và rồi như dòng sông kia, cứ lặng lẽ chảy một ngày nào đó con sẽ đổ về biển lớn.

    Tôi rời ban công khi gió bắt đầu lạnh. Hơi ẩm của sương đêm phả vào không gian mát lẹm. Tôi mở cửa vào nhà, bất giác mỉm cười. Có một dòng sông vẫn đang trôi.

                                               Đ.T.H

    Chia sẻ
    TIN KHÁC
    img
    Lên vùng cao
    img
    Thư gửi dưới gốc sắn
    img
    Bông bần rụng trắng
    img
    Đứng dậy sau cú ngã
    img
    Ranh giới của hạnh phúc
    img
    Hội Gầu Tào ở Nùng Xín
    img
    Mưa trong lòng Hạ
    img
    Thả chim
    img
    Hạnh phúc giản đơn
    img
    Dọc theo mùa đói
    Xem thêm

    Hội Liên hiệp VHNT Phú Thọ tổ chức gặp mặt Kỷ niệm 100 năm Ngày báo chí Cách mạng Việt...

    Ngày 20/6/2025, Chi hội Nhà báo Tạp chí VNĐT - Hội Liện hiệp VHNT Phú Thọ tổ chức gặp mặt nhân dịp kỷ niệm 100 năm ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam (21/6/1925 - 21/6/2024) và Trao giải...

    Gặp mặt, tọa đàm “Báo chí Phú Thọ trong kỷ nguyên số”

    Chiều 19/6/, UBND tỉnh tổ chức chương trình gặp mặt, tọa đàm kỷ niệm 100 năm Ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam (21/6/1925 - 21/6/2025) với chủ đề “Báo chí Phú Thọ trong kỷ nguyên số”. Dự...

    Lớp năng khiếu sáng tác hè năm 2025 đi thực tế sáng tác

     Nằm trong chương trình lớp năng khiếu sáng tác hè năm 2025, ngày 18/6/2025 đoàn cán bộ văn phòng Hội Liên hiệp VHNT Phú Thọ cùng các thầy cô giáo và 30 em sinh viên lớp...

    Họp báo  về Kỳ họp thứ Mười, HĐND tỉnh khóa XIX, nhiệm kỳ 2021 - 2026

    Ngày 18/6/2025, Thường trực HĐND tỉnh tổ chức họp báo thông báo nội dung, chương trình và công tác tuyên truyên về Kỳ họp thứ Mười, HĐND tỉnh khóa XIX, nhiệm kỳ 2021 - 2026. Đồng chí Nguyễn...
    CƠ QUAN NGÔN LUẬN CỦA HỘI LIÊN HIỆP VĂN HỌC NGHỆ THUẬT PHÚ THỌ
    Tổng biên tập: Nhà văn NGUYỄN THỊ HỒNG CHÍNH
    Mọi thông tin, sao chép, khai thác tổng hợp phải ghi rõ nguồn Tạp chí Văn nghệ Đất Tổ online và phải được Tạp chí cho phép bằng văn bản
    CHUYÊN MỤC
    Tin tức - sự kiện Phú Thọ hôm nay Văn hóa - xã hội Kinh tế - KHCN Hội Liên hiệp VHNT Tạp chí in Văn nghệ cấp huyện
    Đất Tổ Vua Hùng Media Văn học Phê bình - Giới thiệu Nghệ thuật Bút ký văn học Thông tin đơn vị, doanh nghiệp
    THÔNG TIN LIÊN HỆ
    Địa chỉ: Tạp chí Văn nghệ Đất Tổ Online
    Điện thoại: 0210.3811984; 3816945
    Email: tapchivannghedatto@gmail.com
    Giấy phép số 486/GP-BTTTT, ngày 10/10/2022 của Bộ Thông tin và Truyền thông về việc cho phép Tạp chí Văn nghệ Đất Tổ hoạt động 02 loại hình là: Tạp chí in và Tạp chí điện tử
    LIÊN HỆ QUẢNG CÁO
    Liên hệ quảng cáo:
    Thông tin liên hệ gửi bài cho Tạp chí

    Số lượt truy cập: